Nuôi Mẹ Chồng Già Tốn Cơm - Con Câu Lên Kế Hoạch Giúp Mẹ Chồng Ngỏm Sớm

Tóm tắt ngắn:
- Video kể về câu chuyện bi kịch của bà Mười, một người mẹ già bị con dâu Ngọc đối xử tệ bạc, thậm chí lên kế hoạch "đẩy" bà đến chết.
- Điểm nhấn là sự tàn nhẫn của Ngọc, thể hiện qua việc cô ta hạn chế thức ăn, thuốc men của bà Mười, thậm chí trộn thuốc độc vào thức uống của bà. Công nghệ camera giám sát được sử dụng cả bởi Ngọc (để theo dõi bà Mười) và Tuấn (để vạch trần sự thật).
- Câu chuyện cho thấy hậu quả nghiêm trọng của sự vô cảm, ích kỷ và bạo hành tinh thần trong gia đình, đồng thời nhấn mạnh tầm quan trọng của tình thân và sự quan tâm chăm sóc người già.
- Quá trình Ngọc dần dần hành hạ bà Mười được miêu tả chi tiết, từ những hành động nhỏ nhặt đến kế hoạch đen tối.
Tóm tắt chi tiết:
Video được chia thành nhiều phần, kể câu chuyện từ lúc bà Mười lên thành phố sống cùng con trai Tuấn và con dâu Ngọc.
Phần 1: Sự vô cảm ban đầu: Ngọc từ đầu đã không ưa bà Mười, coi bà là gánh nặng. Cô thể hiện sự khó chịu qua ánh mắt, thái độ, và việc hạn chế khẩu phần ăn của bà. "Má ở đây không tốn tiền nhà, không đóng góp được gì thì má cũng phải biết ý tụi con..." là một ví dụ điển hình.
Phần 2: Kế hoạch đen tối: Ngọc bắt đầu lên kế hoạch "xử lý" bà Mười bằng cách cho bà uống thuốc lợi tiểu và an thần, trộn lẫn với thuốc bổ, giảm khẩu phần ăn, và tạo ra những tình huống nguy hiểm (ví dụ: làm ướt sàn nhà). Cô sử dụng camera giám sát để theo dõi bà Mười nhưng không ngờ Tuấn cũng bí mật lắp camera để theo dõi vợ mình.
Phần 3: Sự thật bị phơi bày: Tuấn phát hiện ra hành động tàn ác của Ngọc qua camera bí mật. Anh không nổi giận ngay mà thu thập bằng chứng (xét nghiệm máu, video ghi hình).
Phần 4: Đối đầu và hậu quả: Tuấn đối chất với Ngọc, cô ta thừa nhận hành vi nhưng biện minh bằng việc cho rằng bà Mười là gánh nặng, làm phiền cô. Ngọc còn đe dọa Tuấn bằng những bằng chứng riêng tư của anh. Cuối cùng, Ngọc bị bắt và phải chịu 3 năm tù giam.
Phần 5: Kết thúc và bài học: Bà Mười được tìm thấy ở trại tâm thần, bị tổn thương tâm lý nặng nề. Tuấn hối hận vì sự thờ ơ của mình và quyết định chăm sóc mẹ chu đáo hơn. Câu chuyện kết thúc với thông điệp về tình thân, sự quan trọng của việc lắng nghe và thấu hiểu, cũng như hậu quả nghiêm trọng của bạo hành tinh thần. Bức thư của bà Mười gửi lại cho Tuấn là điểm nhấn cuối cùng, thể hiện sự tha thứ và mong muốn con trai mình hạnh phúc. "Mẹ không đi để trốn chạy, mẹ đi để nhường chỗ cho thứ hạnh phúc mà con đang cố bảo vệ." là một câu nói đáng chú ý.