Stephen Krashen giới thiệu lý thuyết thụ đắc ngôn ngữ

Tóm tắt ngắn:
- Bài thuyết trình giới thiệu lý thuyết về việc thu nhận ngôn ngữ của Stephen Krashen, tập trung vào khái niệm "đầu vào dễ hiểu" (comprehensible input). Krashen cho rằng con người thu nhận ngôn ngữ theo cùng một cách, bất kể sự khác biệt cá nhân.
- Điểm mấu chốt là việc tiếp nhận thông tin dễ hiểu là yếu tố then chốt, không phải luyện tập nói. Ông minh họa bằng hai bài học tiếng Đức: một bài khó hiểu và một bài dễ hiểu hơn nhờ hình ảnh và ngữ cảnh. Ông bác bỏ các phương pháp dạy ngôn ngữ truyền thống tập trung vào ngữ pháp và luyện tập nói.
- Lý thuyết này có ứng dụng rộng rãi trong giảng dạy ngôn ngữ, nhấn mạnh tầm quan trọng của việc tạo ra môi trường học tập thoải mái, giảm thiểu lo lắng và cung cấp đầu vào dễ hiểu. Phương pháp này được cho là hiệu quả hơn các phương pháp truyền thống.
- Quá trình thu nhận ngôn ngữ được mô tả chi tiết qua ví dụ về bé gái Nhật Bản học tiếng Anh, cho thấy giai đoạn "im lặng" là bình thường và quan trọng trong quá trình thu nhận ngôn ngữ. Ông cũng đề cập đến "lọc cảm xúc" (affective filter), cho rằng động lực, lòng tự trọng và sự lo lắng ảnh hưởng đến khả năng tiếp nhận đầu vào.
Tóm tắt chi tiết:
Phần 1: Giới thiệu và quan điểm về sự thu nhận ngôn ngữ: Krashen bắt đầu bằng tuyên bố gây sốc rằng mọi người đều thu nhận ngôn ngữ theo cùng một cách, bất chấp sự khác biệt cá nhân thường được nhấn mạnh trong giáo dục hiện đại (ví dụ: kiểu học tập, bán cầu não...). Ông dùng ví dụ về tiêu hóa và hệ thống thị giác để minh họa cho luận điểm này: các quá trình này diễn ra giống nhau ở mọi người. Ông khẳng định việc thu nhận ngôn ngữ cũng tương tự.
Phần 2: Minh họa bằng bài học tiếng Đức: Krashen trình bày hai bài học tiếng Đức ngắn. Bài học thứ nhất sử dụng ngôn ngữ phức tạp, khó hiểu, trong khi bài học thứ hai sử dụng hình ảnh, ngữ cảnh và ngôn ngữ đơn giản hơn, dễ hiểu hơn nhờ sự xuất hiện của nhân vật Mr. Spock. Ông cho rằng bài học thứ hai hiệu quả hơn nhiều, chứng minh rằng đầu vào dễ hiểu là quan trọng hơn các phương pháp dạy truyền thống như lặp lại, đọc to, viết chép...
Phần 3: Giả thuyết đầu vào dễ hiểu (Input Hypothesis): Đây là trọng tâm của bài thuyết trình. Krashen cho rằng việc thu nhận ngôn ngữ chỉ xảy ra khi người học hiểu được thông điệp (đầu vào dễ hiểu). Ông nhấn mạnh rằng nói không phải là luyện tập, mà việc tiếp nhận thông tin dễ hiểu mới là yếu tố quan trọng. Ông cho rằng việc tập trung vào nói tiếng Tây Ban Nha trong xe hơi hoặc trước gương là không hiệu quả.
Phần 4: Minh họa bằng câu chuyện về bé gái Nhật Bản (Ito): Câu chuyện về bé gái Nhật Bản Ito minh họa cho giả thuyết đầu vào dễ hiểu. Ito không nói tiếng Anh trong 5 tháng đầu tiên, nhưng vẫn tiếp nhận thông tin và cuối cùng nói tiếng Anh trôi chảy. Điều này chứng minh rằng giai đoạn im lặng là bình thường và quan trọng trong quá trình thu nhận ngôn ngữ. Việc nói chỉ là kết quả của quá trình tiếp nhận đầu vào dễ hiểu, chứ không phải là khởi đầu. "Khi cô bé bắt đầu nói, đó không phải là sự bắt đầu của việc thu nhận ngôn ngữ của cô ấy, mà là kết quả của tất cả đầu vào dễ hiểu mà cô ấy đã nhận được trong năm tháng đó."
Phần 5: Giả thuyết bộ lọc cảm xúc (Affective Filter Hypothesis): Krashen giới thiệu giả thuyết này, cho rằng động lực, lòng tự trọng và sự lo lắng ảnh hưởng đến khả năng tiếp nhận đầu vào. Mức độ lo lắng thấp là điều kiện cần thiết cho việc thu nhận ngôn ngữ hiệu quả. Ông ví von bộ lọc cảm xúc như một bức tường ngăn cản đầu vào dễ hiểu đến được bộ máy thu nhận ngôn ngữ trong não bộ.
Phần 6: Kết luận: Krashen tóm tắt toàn bộ bài thuyết trình bằng một câu: "Chúng ta thu nhận ngôn ngữ chỉ bằng một cách duy nhất: khi chúng ta nhận được đầu vào dễ hiểu trong một môi trường ít lo lắng."