(NGÀY 13/07) LỄ CHÚA NHẬT 15 THƯỜNG NIÊN NĂM C | Bài giảng của ĐGM Giuse Đỗ Quang Khang

Tóm tắt ngắn:
Bài giảng của Đức Giám mục Giuse Đỗ Quang Khang xoay quanh dụ ngôn người Samaria nhân hậu trong Tin Mừng Luca, tập trung vào khái niệm “người thân cận”. Đức Giám mục phân tích sự khác biệt giữa việc tìm kiếm ai là “người thân cận của tôi” để giúp đỡ (một cách chọn lọc và có điều kiện) và việc tự hỏi “Liệu tôi có phải là người thân cận của người đang cần giúp đỡ không?” (một cách vô điều kiện và vị tha). Bài giảng nhấn mạnh tầm quan trọng của việc vượt lên trên cảm xúc cá nhân để giúp đỡ người khác bất kể mối quan hệ hiện tại giữa hai người ra sao. Cuối cùng, bài giảng liên hệ khái niệm này với việc sống công chính và phó thác vào Thiên Chúa, đặc biệt khi đối diện với cái chết.
Tóm tắt chi tiết:
Bài giảng được chia thành các phần chính sau:
Phần 1: Ai là người thân cận của tôi?
Đức Giám mục bắt đầu bằng dụ ngôn người Samaria nhân hậu và đặt ra câu hỏi về ý nghĩa “người thân cận”. Ngài chỉ ra sự nguy hiểm của việc đặt câu hỏi “Ai là người thân cận của tôi?” vì nó dẫn đến sự lựa chọn và phán xét dựa trên cảm xúc cá nhân, có thể dẫn đến việc bỏ mặc người cần giúp đỡ. Ngài dùng ví dụ về mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu để minh họa cho vấn đề này.
Phần 2: Tôi có phải là người thân cận của họ không?
Đức Giám mục nhấn mạnh câu hỏi đúng đắn là “Liệu tôi có phải là người thân cận của người đang cần giúp đỡ không?”. Điều này đòi hỏi việc đặt mình vào vị trí của người khác và sẵn sàng giúp đỡ bất kể mối quan hệ hiện tại tốt hay xấu. Ngài khẳng định rằng việc giúp đỡ không phụ thuộc vào mối quan hệ tốt đẹp trước đó, mà dựa trên nhu cầu của người cần giúp đỡ. Câu nói then chốt: "Vấn đề không phải là mình đi tìm một cái người nào đó là thân cận vừa ý mình để mình giúp không mà là mình luôn luôn sẵn sàng trở thành một người thân cận của bất kỳ ai cần đến sự giúp đỡ của mình."
Phần 3: Sống công chính và phó thác vào Thiên Chúa
Bài giảng liên hệ khái niệm “người thân cận” với việc sống công chính. Đức Giám mục thừa nhận sự mệt mỏi khi sống công chính, đặc biệt trong những mối quan hệ phức tạp. Tuy nhiên, ngài trích dẫn thư Thánh Phaolô: "Không có gì có thể tách tôi ra khỏi tình yêu của Chúa", để khẳng định rằng sống công chính luôn nằm trong khả năng của con người khi được Thiên Chúa nâng đỡ. Ngài nhấn mạnh tầm quan trọng của việc cộng tác với ân sủng của Thiên Chúa để làm cho tình yêu đơm bông kết trái.
Phần 4: Phó thác khi đối diện với cái chết
Phần này tập trung vào việc đối diện với cái chết. Đức Giám mục nhắc đến cái chết của Chúa Giêsu trên thập giá và lòng phó thác của Ngài ("Lạy Cha, con phó thác hồn con trong tay Cha"). Ngài cho rằng lòng phó thác là chìa khóa để tình yêu của Thiên Chúa vẫn đơm bông kết trái ngay cả khi đối diện với cái chết. Đây là một bài học đức tin quan trọng: cái chết không phải là sự kết thúc mà là cánh cửa dẫn đến đời sống vĩnh cửu.
Kết luận:
Bài giảng kết thúc bằng lời kêu gọi người nghe sống theo tinh thần “người thân cận” vô điều kiện, sống công chính, và phó thác vào Thiên Chúa trong mọi hoàn cảnh, kể cả khi đối diện với cái chết. Ngài khẳng định rằng sống như vậy mới thực sự là sống như con cái của Thiên Chúa.