Link to original video by FlagStories Reddit

I Stood By And Allowed My Wife To Almost End My Son's Life. I Was Happy She Did It

Outline Video I Stood By And Allowed My Wife To Almost End My Son's Life. I Was Happy She Did It

Tóm tắt ngắn:

Tóm tắt chi tiết:

Bài viết được chia thành các phần chính sau:

Phần 1: Tuổi thơ đầy khó khăn của người con trai: Người kể chuyện miêu tả con trai mình từ khi sinh ra đã có những biểu hiện bất thường: khóc không ngừng trong 13 tháng, không có nụ cười hạnh phúc, thích phá hoại đồ đạc, bạo lực với động vật, và gây thương tích cho cha mẹ. Gia đình đã tìm kiếm sự giúp đỡ chuyên môn từ bác sĩ, nhà trị liệu, nhưng không có kết quả. "Từ ngày đưa nó về nhà từ bệnh viện, nó dường như không hạnh phúc, nó khóc không ngừng trong 13 tháng liền..."

Phần 2: Sự ra đời của người con gái và sự leo thang hành vi của người con trai: Sự ra đời của con gái mang lại niềm vui và hy vọng cho cha mẹ, nhưng đồng thời cũng làm trầm trọng thêm hành vi của người con trai. Cậu ta trở nên hung hăng hơn, gây ra nhiều xung đột với gia đình. "Khi chúng tôi đưa con gái về nhà, nó bắt đầu hành động dữ dội hơn... chúng tôi cãi nhau dữ dội mỗi ngày."

Phần 3: Vụ tấn công em gái và phản ứng của người mẹ: Người con trai đột nhập vào phòng em gái với con dao, đe dọa em bé. Người mẹ đã ra tay đánh con trai để bảo vệ con gái. Người cha đứng nhìn và không can thiệp. "Cô ấy đấm nó. Tôi có thể đã ngăn cô ấy lại, nhưng tôi không làm."

Phần 4: Sự can thiệp của hàng xóm và cảnh sát: Hàng xóm nghe thấy tiếng ồn và can thiệp. Cảnh sát được gọi đến. Gia đình trình báo vụ việc, nhưng do thiếu bằng chứng, con trai được thả. "Họ thả nó ra... không đủ bằng chứng."

Phần 5: Sự trả thù của cộng đồng và cái chết của người con trai: Hàng xóm tức giận vì con trai được thả, họ đã đánh con trai đến khi cậu ta thú nhận tội lỗi. Cảnh sát đến và bắt giữ cậu ta. "Đám đông ngày càng tức giận... Lần đầu tiên tôi thấy sợ hãi trong mắt nó."

Phần 6: Cái chết của người con trai và cảm xúc của cha mẹ: Cha mẹ nhận được tin con trai đã chết trong tù. Họ cảm thấy nhẹ nhõm hơn là đau buồn. "Tin tức đó đánh vào tôi một cách kỳ lạ... sự nhẹ nhõm lớn hơn nỗi buồn."

Kết luận: Bài viết kết thúc với suy nghĩ của cha mẹ về sự việc đã xảy ra, họ thừa nhận cảm giác nhẹ nhõm khi con trai chết, nhưng cũng tự hỏi liệu họ có phải là những người xấu xa hay không. Họ cuối cùng tìm thấy sự bình yên trong ngôi nhà của mình sau nhiều năm sống trong sợ hãi. "Tôi nghĩ chúng ta chỉ là con người."